Shopping Cart
No products in the cart.

Người hiểu biết càng nhiều thì cái tôi càng nhỏ

Trong cuộc sống lúc nào chúng ta cũng gặp gỡ rất nhiều người và trong số đó có những người tưởng chừng như sự hiểu biết của họ không bằng chúng ta, tuy nhiên khi nói chuyện với nhau chúng ta mới thực sự thấu hiểu rằng hóa ra những kiến thức mà chúng ta biết chưa chắc đã bằng họ.

Người hiểu biết càng nhiều thì cái tôi càng nhỏ – Vì sao lại như vậy? Hãy cùng tìm hiểu chi tiết nhé!

Trong cuộc sống lúc nào chúng ta cũng gặp gỡ rất nhiều người và trong số đó có những người tưởng chừng như sự hiểu biết của họ không bằng chúng ta, tuy nhiên khi nói chuyện với nhau chúng ta mới thực sự thấu hiểu rằng hóa ra những kiến thức mà chúng ta biết chưa chắc đã bằng họ. Nào sau đây hãy cùng Theogotvinhan.com đọc hiểu thêm về câu chuyện “Người hiểu biết càng nhiều thì cái tôi càng nhỏ” nhé.

Trên chuyến tàu chạy từ ngoại ô vào trung tâm thủ đô Paris, có một ông già ngồi bên cạnh một chàng sinh viên trẻ. Khi tàu chạy được một đoạn thì ông già từ tốn lấy ra trong túi một chuỗi hạt rồi ngồi đọc lời nguyện. Anh sinh viên liếc nhìn tỏ ra khó chịu. Thời gian trôi qua, ông già vẫn lẩm bẩm đọc. Anh sinh viên không chịu được nữa liền thốt lên:

– Này ông! Đến bây giờ ông vẫn còn tin vào sự vớ vẩn này ư?

Ông già từ từ nhìn lên và nhè nhẹ gật đầu:

– Vâng… Tôi vẫn tin, còn anh?

Anh sinh viên cười khẩy:

– Kể ra hồi nhỏ tôi cũng có tin nhưng bây giờ làm sao tôi có thể tin được khi khoa học giúp tôi khám phá ra những điều mới mẻ, những chân trời mới.

Ông già giơ tay ngắt lời anh sinh viên:

– Anh vừa nói là khoa học đã giúp anh khám phá ra những chân trời mới, vậy anh có thể cho tôi biết chân trời mới ấy là thế nào không?

Anh sinh viên sôi nổi quả quyết:

– Vâng! Nếu muốn xin cứ cho tôi biết địa chỉ của ông, tôi sẽ gửi đến cho ông một cuốn sách, khi đọc xong cuốn sách ấy, ông sẽ tức khắc bỏ những niềm tin vớ vẩn này ngay.

Ông già điềm tĩnh lấy ra tấm danh thiếp đưa cho anh sinh viên. Anh sinh viên đọc tấm danh thiếp thì ngượng ngùng rồi lẳng lặng bỏ sang toa khác. Trên tấm danh thiếp ghi vỏn vẹn mấy chữ: Louis Pasteur – Viện trưởng Viện Hàn lâm Khoa học Paris.

Kết luận về câu chuyện – Người hiểu biết càng nhiều thì cái tôi càng nhỏ:

Người càng hiểu biết thì càng khiêm hạ với mọi người (cái tôi nhỏ), người tự đánh giá mình hiểu biết nhiều, lại dễ sinh tâm kiêu ngạo (cái tôi lớn) thì sẽ không còn nhu cầu tìm tòi cái mới và rèn luyện thêm thì trí tuệ sẽ cạn dần và không được sự kính trọng của mọi người. Hơn nữa, người tin và hiểu về tâm linh thường là người có trí tuệ sâu sắc, sống hướng thiện và có tình thương với vạn vật.

Nguyên nhân + Điều kiện Kết quả:

  • Khiêm hạ với mọi người trong mọi hoàn cảnh → Mọi người tin tưởng kính mến, trí
    tuệ vượt bậc.
  • Tự cao, khinh thường người khác → Trở nên kém cỏi, trí tuệ giảm sút.

Câu hỏi tư duy liên quan đến người hiểu biết càng nhiều thì cái tôi càng nhỏ:

  1. Vì sao anh thanh niên lại khó chịu khi thấy ông già im lặng cầu nguyện trong nhiều giờ?
  2. Trước thái độ khó chịu và quả quyết của anh thanh niên, ông già đã bày tỏ ra sao?
  3. Vì sao anh thanh niên xấu hổ bỏ đi khi biết ông già là Louis Pasteur – Viện trưởng
    Viện Hàn lâm Khoa học?
Lưu lại bài viết
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận